Svoboda | Graniru | BBC Russia | Golosameriki | Facebook
Bước tới nội dung

Trương Tuyết Mai

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Nhạc sĩ
Trương Tuyết Mai
Thông tin cá nhân
Sinh
Ngày sinh
19 tháng 7, 1944 (80 tuổi)
Quê hương
Sông Cầu, Phú Yên
Giới tínhnữ
Quốc tịch Việt Nam
Nghề nghiệpNhạc sĩ
Sự nghiệp âm nhạc
Dòng nhạcNhạc cách mạng, Nhạc trữ tình
Ca khúcXe ta ơi lên đường
Rừng với tình em
Huế tình yêu của tôi
Nơi ấy điểm hẹn
Giải thưởng
Giải thưởng Nhà nước 2022
Văn học Nghệ thuật

Trương Tuyết Mai sinh ngày 19-7-1944, quê thị trấn Sông Cầu, Phú Yên, là nhạc sĩ Việt Nam, được tặng Giải thưởng Nhà nước về Văn học Nghệ thuật năm 2022.

Tiểu sử

[sửa | sửa mã nguồn]

Năm 1954, Trương Tuyết Mai tập kết ra Bắc, học Trường Miền Nam, số 8 Hải Phòng. Năm 1965, Trương Tuyết Mai tốt nghiệp môn flute (sáo sắt) ở Trường Âm nhạc Việt Nam, về công tác tại dàn nhạc Đài Phát thanh Giải phóng (CP90). Từ năm 1974, bà phục vụ tại chiến trường Trị - Thiên và Khu V trong Đoàn ca nhạc Đài Phát thanh Giải phóng; từ năm 1975 đến 1981, làm việc tại dàn nhạc Đài Tiếng nói Việt Nam, sau chuyển sang làm biên tập âm nhạc tại Đài Tiếng nói Nhân dân TP. Hồ Chí Minh.[1]

Sự nghiệp

[sửa | sửa mã nguồn]

Trương Tuyết Mai tốt nghiệp môn flute (sáo sắt) nhưng bà đã tự học để sáng tác... Năm 1967, bản nhạc đầu tiên đậm chất trữ tình là “Xe ta ơi lên đường”. Sau đó, là những bài hát khác về đề tài cách mạng, theo thể hành khúc.

Năm 1985, bài hát “Huế tình yêu của tôi” (nhạc Trương Tuyết Mai, thơ Đỗ Thị Thanh Bình), được xem như đánh dấu một giai đoạn mới của ca khúc về Huế sau năm 1975.[2]

Trong gia tài sáng tạo của mình, bà có đến trên 300 bài hát. Ngoài ra, bà còn có khả năng sáng tạo ở văn xuôi và thơ.

Tối 19-4-2014, đêm nhạc Trương Tuyết Mai - Nửa thế kỷ âm nhạc được tổ chức tại Nhà hát Bến Thành, Thành phố Hồ Chí Minh.[3]

Năm 2022, bà được tặng Giải thưởng Nhà nước về Văn học Nghệ thuật với cụm tác phẩm: Xe ta ơi lên đường; Rừng với tình em; Huế tình yêu của tôi; Nơi ấy điểm hẹn.[4]

Tác phẩm âm nhạc và văn học

[sửa | sửa mã nguồn]

1. Ca khúc nổi bật:

  • Xe ta ơi lên đường
  • Rừng với tình em
  • Huế tình yêu của tôi
  • Nơi ấy điểm hẹn
  • Thừa thắng ta đi (1967)
  • Tiếng hát nữ pháo binh Long An (1969)
  • Đường yêu nhất – đường ra mặt trận (1969)
  • Giữ vững mạch máu Tổ Quốc (1970)
  • Hành khúc công nhân (1974)
  • Đà nẵng ơi hát lên (1975)
  • Lãng đãng đêm Cần Thơ
  • Tặng người trồng lúa Vũng Liêm
  • Vòng tay người mẹ Hậu Giang
  • Với Lương Hòa, Long Mỹ quê em
  • Tình yêu tôi Trà Ôn và Phương Nam

2. Tuyển tập nhạc:[1]

  • Huế - Tình yêu của tôi (NXB Cửu Long, 1996)
  • Sao anh không là (NXB Âm nhạc, 1990)
  • Rừng với tình em (NXB Âm nhạc, 1996)
  • Trương Tuyết Mai – Tuyển tập ca khúc (NXB Văn Nghệ TP. Hồ Chí Minh, 2004)
  • Tình yêu của tôi (tuyển tập nhạc, NXB hội Nhà văn, 2014)

3. Văn xuôi:[1]

  • Lật từng mảnh ghép (tự truyện. NXB hội Nhà văn, 2014)
  • Bạn bè và Trương Tuyết Mai (NXB Hội Nhà văn, 2014)

4. Thơ:[1]

  • Một nửa của anh (NXB Văn Nghệ TP HCM, 2006)
  • Lá vỡ (NXB Văn Nghệ TP HCM, 2008)
  • Nghe trăng (NXB Văn học, 2009)
  • Gọi thầm (NXB Hội Nhà văn, 2013)
  • Mắc Cạn (thơ, NXB Hội Nhà Văn, 2018)
  • Gập ghềnh khúc đau (thơ, NXB Hội Nhà Văn, 2020)

Tham khảo

[sửa | sửa mã nguồn]
  1. ^ a b c d “TÁC GIẢ TRƯƠNG TUYẾT MAI”. Tác gia Việt Nam. Truy cập ngày 23 tháng 6 năm 2024.
  2. ^ “Nhạc sĩ Trương Tuyết Mai: Vẫn tươi xanh sau những đoạn trường”. Đại đoàn kết. Truy cập ngày 23 tháng 6 năm 2024.
  3. ^ “Trương Tuyết Mai - Nửa thế kỷ âm nhạc”. Quân đội nhân dân. Truy cập ngày 23 tháng 6 năm 2024.
  4. ^ “87 tác giả, đồng tác giả được tặng Giải thưởng Nhà nước về văn học nghệ thuật năm 2022”. TTXVN. Truy cập ngày 26 tháng 5 năm 2024.